“Quang vương, phi tử đã được treo giữa cổng thành hơn ba ngày. Quang vương có muốn tiếp tục treo hay không?”.
“Phi tử đã sống lại chưa?”.
“Quang vương, phi tử đã thật sự qua đời.”
“Không, không thể! Phi tử là “Yêu”, không thể chết đi!”
Tôi đã chết.
Tôi từng có khả năng sinh, nhưng từ khi hắn đăng cơ trở thành vua, tôi bị giam cầm trong cung Tinh Tú và khả năng đó biến mất.
Trong tháng thứ 6 của sự giam cầm, hệ thống đã mang đến cho tôi tin vui.
Cuối cùng, tôi cũng có thể rời bỏ thế giới này, hệ thống nói.
“Thêm một lần, chúng ta hãy nhìn lại thế giới này, ký chủ.”
Tôi đến cung đình của Hoàng đế, chứng kiến hắn đang ân ái cùng nữ chính. Tôi quay đầu nói với hệ thống.
“Hắn từng yêu thương tôi nhiều lắm.”
Hệ thống gật đầu đồng tình.
“Đúng vậy, nhưng tình yêu đã chiếm giữ mọi sự. Hắn ưa chuộng quyền lực và nữ chính hơn cả ký chủ.”
Trước khi rời khỏi thế giới này, tôi nói với hắn.
“Vương Trường Thanh… Chúng ta mong không gặp lại nhau trên con đường xuống hoàng tuyền… vĩnh viễn.”