Vào ngày Ảnh đế kết hôn, một nửa làng giải trí đã đến tham dự.
Cô dâu là em kế của tôi.
Cô ấy mặc chiếc váy màu đỏ do tôi thiết kế và trở thành vợ của bạn trai tôi.
Mẹ tôi liên tục gọi điện cho tôi, sau đó quay sang xin lỗi bố dượng: “Y Y quá cố chấp rồi, khi về em sẽ dạy dỗ lại con bé.”
Anh trai thì cợt nhả uống ly rượu vang đỏ: “Một chút đạo lý đối nhân xử thế cũng không biết, chẳng trách em rể nhất quyết muốn bỏ rơi nó.”
Ảnh đế mím chặt môi mỏng, ánh mắt rơi vào chuỗi hạt của tôi đưa cho anh ấy, không nói một lời.
Tôi lơ lửng bên cạnh anh ấy.
Tôi muốn xé bỏ mối liên kết cuối cùng giữa chúng tôi, nhưng tôi không thể.
Bởi vì, tỗi đã ch/ết rồi.