Mắc Bệnh Sợ Giao Tiếp, Một Ngày Nọ Tôi Bỗng Nhiên Xuyên Về Cổ Đại

Mắc Bệnh Sợ Giao Tiếp, Một Ngày Nọ Tôi Bỗng Nhiên Xuyên Về Cổ Đại

Hán Việt: Xã khủng tại cổ đại

Tác giả: Tích Yêu Hiểu

Editor: Ấy lại quên rồi | Beta: À nhớ ra rồi

Thể loại: Ngôn tình, HE, Cổ đại, Xuyên thư, Nhẹ nhàng

Độ dài: 44 CV + 13 PN

Giới thiệu

Mọi người đều biết, ngũ cô nương của nhà Lý thị lang là một cô ngốc, Lý gia vì lương thiện nên mới giữ đồ ngốc đó trong nhà, không gửi tới thôn trang tự sinh tự diệt.

Sau đó thánh chỉ hạ xuống, ngũ cô nương Lý gia bỗng trở thành Nhiếp Chính Vương phi, không còn ai ở ngoài kia dám nói này nói nọ về nàng nữa, chỉ có thể lén cười chê: Kẻ điên với đồ ngốc quả đúng là xứng đôi với nhau.

Tiếp đó, những hành động của Nhiếp Chính Vương kia lại không còn khiến người ta phải sợ hãi hay căm phẫn như trước đây nữa, mọi người lúc này mới phản ứng lại kịp, bọn họ đều mong cho Nhiếp Chính Vương phi có thể sống lâu trăm tuổi, nói chung nàng đừng có chết trước Nhiếp Chính Vương là được.

Lý Mộ: Sao ta cứ thấy mình bị người khác coi như cái dây xích chó dại vậy.Nhiếp Chính Vương: Vậy thì Vương phi nhớ phải giữ bổn vương cho chắc, đừng thả bổn vương ra ngoài cắn người.

Comments

No comments yet. Why don’t you start the discussion?

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *