Văn án:
Lê Bội San sinh ra có giới tính là con gái, nhưng với định kiến của nhà nội cô đã bị áp đặt vào đầu mình một suy nghĩ dại khờ “Là mình phải trở thành con trai.”
Nếm trải cực khổ do nhà bố mình ban cho, cứ thế cô với em gái mới sinh và mẹ bị đuổi ra khỏi nhà họ Lê.
Cuộc sống cực khổ bắt đầu từ đây, khi vào tiểu học cô yêu cầu mẹ đổi giới tính mình thành nam.
Mẹ không do dự đổi ngay trong ngày khiến cô hoài nghi về tình thương bà dành cho mình có phải là thật.
Bên trong là con gái, vẻ ngoài là con trai, khiến cho cô tự ti về bản thân và thầm thích một người mà không dám thổ lộ.
Cuối năm mười hai mẹ cô vỡ nợ, em gái thì mới học lớp tám. Trọng trách trên vai vô tình níu kéo con đường học hành và tình duyên của cô.
Mười năm trả nợ xong hết, cô lại bị vướng vào vụ ăn vạ của gia đình nọ.
Gặp lại bạn cũ tại đồn công an, cũng chính là anh bạn cô thầm thích bấy lâu.
“Lê Bội San, lâu rồi không gặp lại.”
Liệu đây có phải là trùng hợp hay là do duyên số gắn kết đôi uyên ương