Bạn đang đọc truyện Tôi Nguyện Dùng Trái Tim Dưỡng Trăng Sáng của tác giả Đa Lê. Tần Kí Minh đang nghỉ hè, trên tay là bóng rổ, bỗng nhiên liếc mắt một cái, nhìn thấy một cô nhóc ngồi ngay gốc cây hòe.
Cô nhóc ấy mặt mũi tèm lem, khóc như mèo mướp, cúi đầu bóc vỏ kẹo, rồi ngậm viên kẹo chảy mất một nửa, nhìn bộ dáng ngốc ngốc đần đần, đáng thương.
Ông nội nói, đây là cháu gái của cấp dưới cũ, sau này ông sẽ nuôi dưỡng bên mình.
Tần Kí Minh không hứng thú đáp một tiếng.
Mười mấy năm sau.
Rèm cửa hơi đóng, nửa sáng nửa tối.
Tần Kí Minh khép hờ mắt, trầm giọng trách cô càn quấy.