Tôi xuyên rồi, xuyên thành người qua đường trong tiểu thuyết.
Nguyên tác dài hơn ba mươi triệu chữ, nhưng tôi không xuất hiện được bao nhiêu.
Khi tâm trạng nam chính phiền muộn, lạnh nhạt nói một câu: “Trời lạnh rồi, Vương thị nên phá sản thôi”, thì tôi mới được nhắc đến.
Tôi chính là cô thiên kim xinh đẹp đáng thương nhà họ Vương đó – Vương Chi Chi.
Vì phòng ngừa gia tộc bị hủy h.oại, ba tôi quyết định cho tôi liên hôn với đối thủ một mất một còn của nam chính.