TÁC OAI TÁC QUÁI Ở SƯ MÔN, TA ĐƯỢC NAM CHÍNH THẦM THƯƠNG TRỘM NHỚ
Tên cũ: SAU KHI KHÔNG NGỪNG TÌM CHẾT TA BỖNG BIẾN THÀNH “BẠCH NGUYỆT QUANG”
Nguyên tác: 不断作死后我成了白月光
Tác giả: Kỷ Anh
Tag: Xuyên không, HE, cổ đại, ngôn tình, tiên hiệp, tu chân, ngọt sủng
Số chương: 123 chương chính văn + 10 phiên ngoại
Editor: 小明明
Văn án:
Sau khi xuyên vào thể loại văn tu tiên nam tần*, Ninh Ninh vốn định nghiêm nghiêm cẩn cẩn mà đi theo cốt truyện, nhưng sau đó lại phát hiện thế giới này có gì đó sai sai…
Bên trong sư môn, sư huynh vắt chân phải lên chân trái hướng lên trời; sư tỷ bán truyện đồng nhân* của các trưởng lão trong tông môn kiếm tiền; sư tôn nghèo rớt mồng tơi, ngày nào cũng phải uống nước đun sôi từ tám mươi hai năm trước sống qua ngày.
Bên ngoài sư môn, Phật tu khổ luyện công pháp: niệm kinh giống như đọc rap, mồm miệng bắn ra hoa lửa; kiếm tu yêu kiếm như vợ, tranh nhau làm hoa khôi để nuôi vợ nuôi mình, viết nên câu chuyện tình yêu cảm động đất trời; nhạc tu lấy chuông chùa làm vũ khí, am hiểu nhất là lấy chuông gõ người.
Ninh Ninh:…
Không cứu nữa, để nó hủy diệt đi. Giới tu chân này sớm muộn cũng sẽ nát thôi.